Du khách giờ đây khi ở lại với Hải Phòng không còn buồn vì thiếu chỗ chơi. Thích thì chiều tắm biển Đồi Rồng – Đồ Sơn, tối vào phố ẩm thực Thế Lữ, hôm sau ra với đảo ngọc Cát Bà.
Du lịch Hải Phòng như cô gái đi chơi khuya ngủ dậy muộn, ngơ ngác khi nhận ra mình rõ ràng xinh đẹp mà các bạn khác đã lấy chồng hết mất rồi. Tiềm năng du lịch Hải Phòng có nhiều, có bề dày truyền thống thương hiệu mà bị tụt hậu so với Quảng Ninh, Nha Trang, Đà Nẵng.
Có người nói đùa tại lời bài hát truyền thống của Hải Phòng nó vận vào “Hải Phòng ơi, năm xưa bé nhỏ nay ta đã thấy rộng dài rực sáng. Sánh vai cùng Sài Gòn, Đà Nẵng quê hương”.
Đấy! Rộng dài rồi mới so sánh được với Đà Nẵng thì chả là tụt. Gì thì gì, Hải Phòng cũng là thành phố cấp 1 trung ương dân số trên 2 triệu, là cảng cửa ngõ ra biển của miền Bắc. Dân Hải Phòng chịu chơi khi có dịp vào Sài Gòn, hay lên Hà Nội bạn bè tiếp đãi thì khi bạn về Hải Phòng cũng đáp lễ chu đáo.
Về ăn uống thì các nhà hàng Ngói Đỏ, Gia Viên, Hải Đăng… đều làm bạn bè hài lòng về đồ ăn với hải sản tươi ngon, phục vụ chu đáo. Thế nhưng sau khi ăn cho bạn chơi đâu thì là cả vấn đề, nhất là khi bạn đi cùng có cả phụ nữ, trẻ em, không thể đi karaoke hay mát xa được. Sàn nhảy disco bar thì không phải ai cũng hợp. Sàn nhảy cổ điển thì lại chật chội, luộm thuộm. Phòng trà ca nhạc cũng chưa có nhiều tụ điểm hấp dẫn có thể làm vừa lòng khách vì mỗi đối tượng mỗi gu chơi khác nhau.
Sài Gòn có gì, Hà Nội có gì, Hải phòng cũng có cái đó, nhưng nó chưa tới, cứ nửa vời, nhờ nhờ rất bí bách. Thế rồi dải bờ sông Tam Bạc được chỉnh trang, kè bê tông, vỉa hè lát đá, quy hoạch lại, hiếm có nơi nào lại có sông chảy trong lòng phố như Hải Phòng, sông tự nhiên nước sạch tôm cá vẫn còn nhiều. Dải bờ song Tam Bạc như “cởi áo”, “lột xác” cái xóm lầy lội ven bờ sông ngày nào thành dãy phố khang trang, nhà xây 5 tầng đều nhau tăm tắp. Chiều chiều, gió từ sông thổi lên mát rượi, ánh đèn sáng rực soi xuống lòng sông thấp thoáng bóng thiên nga bơi lội.
Quận Hồng Bàng quyết tâm xây dựng nơi đây thành khu phố ẩm thực là tuyến phố đi bộ trong lòng thành phố. Giờ đây, tối đến đèn chăng như sao sa, hàng quán kề sát vai nhau, người đi kẻ lại đông nườm nượp. Đủ thứ với phong vị đặc trưng của đất Cảng, nam thanh nữ tú chen chân nhau đi chơi, thưởng thức không khí lễ hội trong không gian sôi động mà lãng mạn.
Cái hay của khu phố này là đối diện bên kia vẫn là phố cổ với các ngôi nhà đặc trưng kiến trúc của người Hoa tại Hải Phòng – những ngôi nhà có tầng rất dày, tầng lửng bằng gỗ lim có tuổi đời hàng trăm năm như chứng nhân lịch sử. Phía bên ấy ban ngày thì bán buôn, đêm đến thì cất đi dây cáp, dây xích, pa lăng, dây cua roa đồ điện tử, để bar, pub, cà phê, ăn vặt lên đèn theo tiếng nhạc xập xình.
Đêm ở Hải Phòng bây giờ đã khác. Cuối tuần quận tổ chức các chương trình sự kiện nghệ thuật ngoài trời với các nghệ sĩ nổi tiếng tham gia. Hải Phòng đang đi đúng trào lưu và xu hướng của phố đi bộ hoạt động về đêm. Các cửa hang Kem, trà, sữa, mực nướng, trái cây, các loại bia đủ loại khiến đêm Hải Phòng tấp nập và sôi động. Với tiềm năng này, chắc chắn một thời gian nữa, Hải Phòng sẽ sôi động và phát triển.
Không gian cạnh sông tạo sự khác biệt lắm, vừa thơ mộng khi ánh đèn nhấp nhánh trên mặt sóng, vừa trẻ trung khi đủ loại đèn màu khoe sắc trong đêm, thế mà lại thoáng mát chứ không hề ngột ngạt. Ngồi xuống ghế, nâng ly bia lạnh, nhấm miếng mực nướng, ăn cái không khí, nhắm cái không gian, ngắm nam thanh nữ tú quả là cái thú không hề nhỏ.
Đồ ăn Hải Phòng ngon nổi tiếng bởi sự kết hợp sáng tạo từ không gian văn hoá của Pháp, Hoa, Việt giao thoa với nhau cộng thêm phong vị của người miền biển để có đủ loại tập hợp ở khu phố này, bánh mì cay, pa tê, bánh bèo, bánh cuốn chả, nem cua bể, bánh đa cua…, thôi thì đủ thức, đủ món.
Du khách giờ đây khi ở lại với Hải Phòng không còn buồn vì thiếu chỗ chơi. Thích thì chiều tắm biển Đồi Rồng – Đồ Sơn, tối vào phố ẩm thực Thế Lữ, hôm sau ra với đảo ngọc Cát Bà. Thích nghiên cứu văn hoá, lịch sử tâm linh, du khách có thể sang khu di tích lịch sử bãi cọc Bạch Đằng với chiến công lừng lẫy của cha ông thời xưa.
Còn thích có cung đường Đà Lạt thì sang đồi Thiên Văn – cánh rừng trong thành phố – nơi có đồi thông đẹp như tranh với những con đường lãng mạn lá rơi vàng cả lối đi có cả phim trường “Nhà Mình”, nhỏ xinh mà thực sự là điểm nhấn về nghệ thuật sắp đặt với bộ sưu tập hàng trăm cái máy ảnh, cùng những đồ vật mang dấu ấn của thời gian, không gian yên tĩnh, thanh sạch đến khó tin khi ở ngay thành phố ồn ào sôi động lại có một khu vườn cổ tích đến như thế. Có cái ghi ta mang sang bập bùng thì giai điệu tự dưng mượt mà, da diết hơn hẳn vì không có tạp âm lại khơi lên mạch nguồn cảm hứng âm nhạc giữa tiếng thông reo vi vu và tiếng chim ríu rít.
Cùng sự lớn mạnh của kinh tế, hạ tầng Hải Phòng ngày càng có thêm nhiều sự thú vị đối với du khách.
Minh Ngọc