Giấc mơ vô địch Champions League của Dortmund lại thêm một lần không thể thành hiện thực. Nhưng thua Real Madrid trên sân Wembley không phải là thảm họa nếu nhìn vào hành trình Champions League của thầy trò Eden Terzic.
11 năm trước, Dortmund là kẻ thua cuộc trong trận chung kết toàn Đức trước Bayern Munich ở Wembley. Lần này cũng ở sân bóng ấy, cũng về nhì.
Nỗi tiếc nuối của kẻ chiếu dưới Dortmund
Đó có phải một trận thua tâm phục, khẩu phục? Nếu chỉ nhìn vào tỷ số thua 0-2 và đánh giá đơn thuần Dortmund hoàn toàn dưới cơ Real Madrid xem chừng là một nhận định phiến diện. Terzic và các học trò không hề sợ hãi Real Madrid, thể hiện qua hiệp 1 không hề tệ chút nào. 3 cơ hội ăn bàn rõ ràng cho Dortmund trong 45 phút đầu tiên và những gì họ thu được chỉ là con số 0 tròn trĩnh trên bảng điện tử.
Karim Adeyemi, một niềm hy vọng trên hàng công Dortmund, sở hữu 2 trong 3 cơ hội ấy nhưng anh lại bỏ phí chúng trong nỗi tiếc nuối của Terzic băng ghế chỉ đạo. Sự tiếc nuối của Dortmund không khác những gì Liverpool đã làm ở Paris trong trận chung kết Champions League 2 năm trước, cũng trước chính Real Madrid. Đội chủ sân Anfield tung ra 10 cú sút trong hiệp 1, một nửa trong số ấy trúng đích nhưng chịu khuất phục trước tài nghệ của Thibaut Courtois trong khung thành.
Lần này lại là sự hiện diện của thủ thành người Bỉ trong trận chung kết và Dortmund vừa kém duyên, vừa kém may mắn khi không thể ăn mừng một lần nào trong chừng đó cơ hội có được. Một tiền đạo khác là Fullkrug lại đánh rơi cơ hội vì một cú sút trúng cột dọc và những lần rơi vào thế việt vị.
Khi Real Madrid thức giấc sau hiệp 1 đáng quên bằng những điều chỉnh, Dortmund lộ nguyên hình vấn đề của kẻ yếu thế. Bàn thua đầu tiên là tình huống Fullkrug cần phải theo kèm Dani Carvajal sát sao hơn, thay vì để hậu vệ sinh năm 1992 này thoải mái đánh đầu sau một quả phạt góc. Còn bàn thua thứ hai của Vinicius có dấu hỏi lớn từ tình huống mất bóng của Ian Maatsen mở đường cho pha tấn công giúp Real Madrid định đoạt số phận trận chung kết. Real Madrid không cần phải thể hiện sự lấn át toàn diện từ đầu đến cuối, nhưng chỉ cần sự lạnh lùng trong 2 khoảnh khắc nêu trên là đủ để họ một lần nữa dạy Dortmund bài học về đẳng cấp và DNA của nhà vua Champions League.
Không phải là thảm họa
Sau thất bại ở trận chung kết Champions League đầu tiên cách đây 11 năm, Dortmund không hề suy sụp và xuống dốc ở mùa giải kế tiếp. Họ tiếp tục giành ngôi á quân Bundesliga một mùa nữa cùng Jurgen Klopp, thêm một thất bại khác ở chung kết Cúp quốc gia Đức và dừng chân tại tứ kết Champions League. Điều này một phần đến từ việc đội chủ sân Signal Iduna Park giảm thiểu việc chảy máu tài năng khi chỉ Mario Gotze là cái tên sáng giá nhất rời đi dưới dạng chuyển nhượng tự do đến Bayern Munich.
Đó là điều Dortmund mùa này sẽ cố gắng học tập để tránh việc có thể tụt sâu sau một mùa giải mà chiến tích vào chung kết Champions League đã che mờ những điểm tối khác. Thầy trò Terzic đứng thứ 5 ở Bundesliga mùa này, thành tích thấp nhất kể từ sau vị trí thứ 7 mùa 2014-15, mùa cầm quân cuối cùng của Klopp tại Signal Iduna Park. May mắn cho Dortmund, vị trí thứ 5 vẫn đảm bảo cho họ việc tiếp tục tranh tài tại Champions League mùa sau nhờ việc Bundesliga cùng Serie A là 2 giải đấu được trao thêm suất dự sân chơi danh giá nhất châu lục. Ngoại trừ việc Jadon Sancho có thể phải trở lại MU nếu Dortmund không đạt được thỏa thuận giữ chân tiền đạo người Anh mùa sau và Marco Reus sẽ rời đi dưới dạng chuyển nhượng tự do, không có nhiều vấn đề đáng lo ngại về đội ngũ trong tay Terzic mùa tới.
Trên tất cả, Terzic sẽ cần thêm những nguyên liệu chất lượng để tái sinh cơ hội cạnh tranh chức vô địch Bundesliga mùa tới. Những gì Leverkusen làm được trong cả mùa giải bất bại là hình mẫu cho thấy việc lật đổ một Bayern Munich đang bất ổn về vị trí HLV là điều hoàn toàn không viển vông. Chỉ khi nào nâng tầm cả về chuyên môn lẫn bản lĩnh thi đấu, Dortmund mới có quyền nghĩ về ngày lên ngôi thay vì phải sống trong tiếc nuối các danh hiệu cứ trôi đi như đã thấy ở Wembley.
Hạnh Mai