Theo các cách khác nhau, thực dụng, chuyền bóng, kỉ luật và hưng phấn, U23 Nhật Bản, U23 Brazil, U23 Tây Ban Nha và U23 Mexico đã vượt qua các đối thủ của mình để có mặt ở bán kết môn bóng đá nam Olympic Tokyo 2020.
Lịch thi đấu và trực tiếp bán kết bóng đá nam Olympic 2021:
* 15h00 ngày 3/8: U23 Mexico vs Brazil (VTV5, BĐTV)
* 18h00 ngày 3/8: U23 Nhật Bản vs Tây Ban Nha (VTV5, BĐTV)
Dù muốn hay không thì những kẻ bại trận cũng phải cảm thấy rằng, thất bại của họ là điều gì đó dễ để chấp nhận, nhưng những người còn lại không hẳn hài lòng với mọi thứ đã xảy đến. Họ còn nhiều thứ để sửa chữa trong ít ngày tới, nếu không muốn trở thành người bị bỏ lại sau đây.
Những gạch nối quá khứ
Có thể bạn sẽ không tin chuyện này, nhưng Nhật Bản đang áp đảo Tây Ban Nha ở các kì Thế vận hội với một trận thắng và một trận hòa trước đội bóng đến từ xứ đấu bò vào các kì Olympic 2012 và xa lắc 1968. Tại Mexico cách đây gần nửa thế kỉ, Nhật Bản giành chiếc huy chương đồng sau khi đánh bại đội chủ nhà ở trận đấu cuối cùng của họ. Còn tại London 2012, những chàng trai của xứ hoa anh đào thất bại trước người hàng xóm Hàn Quốc ở trận tranh huy chương đồng.
“Tôi nói với các cầu thủ rằng mục tiêu của chúng tôi là giành HCV”, HLV Moriyasu nói trên Kyodo sau khi vượt qua New Zealand ở tứ kết, “Tôi tin rằng, nếu chứng tỏ được những gì hay nhất, Nhật Bản có thể cạnh tranh sòng phẳng với mọi đội bóng hay nhất thế giới”.
Những người đó, ngay lúc này là Tây Ban Nha. Và báo chí Nhật Bản tin rằng, dù đã có thể đánh bại đại diện của châu Đại dương theo một cách khác ít phức tạp hơn thì bóng đá luôn như thế, và các cầu thủ cần phải kiên nhẫn trước mọi đối thủ.
Nhưng truyền thống của Tây Ban Nha thì khác biệt, đội bóng này vô địch vào năm 1992 với thế hệ của Guardiola huyền thoại và đến năm 2000, truyền nhân của HLV Man City Xavi cùng các đồng đội thất bại trước Cameroon ở trận chung kết.
Nếu coi những tiền vệ của Barcelona là những gạch nối của La Roja “nhỏ” thì đây là thời điểm của Pedri, một người không phải trưởng thành từ La Masia nhưng chơi bóng tự nhiên như một người con của xứ sở này. Anh sẽ có nhiệm vụ dẫn dắt đội bóng chống lại một người tới từ La Masia chính hiệu khác Kubo, nhưng hiện đã đầu quân cho Real Madrid.
Tây Ban Nha, đội bóng luôn tôn trọng những đường chuyền, thích trò chơi của mình và sử dụng trí tưởng tượng phong phú để chứng tỏ rằng, họ có cách của riêng mình để hoàn thành mục tiêu, dù nó là rất vất vả và hiếm khi mang tới sự giải trí.
Ít nhất, “Tây Ban Nha sẽ vượt qua được thách thức từ Nhật Bản nhờ đức tin, sự khôn ngoan và công thức bóng đá quen thuộc của mình” như cách mà tờ El Pais bình luận. Nhưng đội bóng của HLV Luis de la Fuente vẫn chưa thật sự tìm ra cách kết nối trận đấu và phá vỡ hệ thống phòng ngự của đối thủ, dù họ có đủ công cụ để thoát ra khỏi những tình huống bất khả thi.
Những người quen cũ
Ở bất kì cấp độ nào thì Brazil và Mexico cũng không lạ lẫm trước đối thủ của mình. 9 năm trước, Neymar và những ngôi sao của Brazil bị Mexico quật ngã trong trận chung kết tại Olympic 2012 một cách dễ dàng. Đó là thành công chói lọi nhất của đội bóng Trung Mỹ và ít ra là thành tích của họ cũng ngang bằng với xứ sở Samba ở môn bóng đá nam các kì thế vận hội, những người vào chung kết tới 4 lần nhưng chỉ mới một lần lên ngôi và hai lần khác bị loại khỏi bán kết.
“Tricolor (biệt danh của Mexico) mạnh mẽ, đầy tính tàn phá và việc giành huy chương đồng là trong tầm tay nhưng nếu đánh bại Brazil, các học trò của HLV Lozano xứng đáng có được nhiều hơn thế”, kí giả Javier Juarez bình luận trên tờ La Prensa, một nửa trong đó là nghi ngờ, nửa còn lại là tự tin với đội bóng của mình.
Trong khi đó, sau chiến thắng khó nhọc trước Ai Cập, đội trưởng Alves đã giận dữ nói rằng, đội bóng của anh lẽ ra phải có một chiến thắng đậm nhưng lại bỏ lỡ quá nhiều cơ hội. Trong khi ở quê nhà, tờ Thời báo Rio khiến thày trò HLV Jardine mất mặt bằng câu hỏi: Có phải bóng đá Brazil đã quá hạn và được đánh giá cao quá mức?
Họ cũng bình luận rằng, về mặt chiến thuật, Brazil có một hàng thủ chắc chắn, chơi pressing tốt nhưng những đường chuyền cuối luôn thiếu chính xác. Và có cần lo lắng hay không, khi các học trò của André Jardine luôn tỏ ra kém hiệu quả trước khung gỗ. Điều cuối cùng chính là sự cảnh báo, Jardien cần xem lại một vài trang quá khứ gần đây để biết rằng, mọi thứ đã không còn như trước nữa.
Theo TT&VH